Con đường học Đạo

Ngày kia, có một người đi tìm thầy học Đạo. Gặp một người hướng dẫn, ông này căn dặn: - Hãy kiên tâm ngồi tịnh nơi đây. Đúng năm nữa sẽ gặp mặt Thầy. Năm sau, ông ấy đến hỏi: - Đã gặp Thầy chưa?- Thưa, đã gặp - Vậy, cứ tịnh thêm năm nữa, sẽ nghe thầy giảng Đạo cho. Năm sau, ông ấy đến hỏi: - Đã nghe Thầy truyền Đạo chưa?- Thưa đã được Thầy truyền rồi - Vậy bây giờ hãy tịnh ở đây, đến khi nào không còn nghe Thầy nói nữa, bấy giờ anh mới chứng được Đạo.

Lời bàn: Trên con đường học Đạo, chúng ta cần Thầy chỉ dẫn. Song, có Thầy là điều kiện cần nhưng không đủ. Thầy giỏi là người giúp học trò không cần đến mình nữa. Mỗi người của chúng ta giống một cái chuông, mà Thầy của chúng ta cũng là một cái chuông. Nhờ hiện tượng cộng hưởng (đồng thanh tương ứng) mà tiếng chuông của ta nổi lên cùng tiếng chuông của ông Thầy, nhưng tiếng chuông của ta không phải là tiếng chuông của Thầy. Thầy vĩ đại thì tựa như mặt trời chiếu sáng, giúp cho trăm hoa đua nở, nhưng cây nào trổ hoa nấy! (Nguồn tham khảo: Cái cười của thánh nhân, Thu Giang Nguyễn Duy Cần).

(Phan Tất Thứ. facebook.com/phantatthu).